Đây là một câu hỏi mà suy nghĩ nhiều lắm bố bé mới hỏi mình, em là đồng nghiệp của mình, là bố của bé 3,5 tuổi. Con có tiền sử co giật từ 9 tháng, mỗi lần sốt con đều co giật, có những ngày bé co giật 7-8 lần khi sốt. Con đã được đi khám nhiều chuyên gia đầu ngành về cấp cứu hồi sức, thần kinh nhi. Sau trận ốm đầu tiên đó bé đến mình khám. Những lần ốm sau bé đều tới pk mình để can thiệp, và tất nhiên con vẫn co giật khi sốt. Dù có dùng thuốc hạ sốt hay không. Đã lâu rồi con k ốm, lần này từ chiều qua đến ngày nay con đã dùng 4 lần hạ sốt, và con cũng co giật 4 lần. Bố bé rất lo sợ,và đã kịp hội chẩn lại với 2 giáo sư đầu ngành thần kinh và lãnh đạo khoa hồ sức cấp cứu nhi
Và dc khuyên nên hạ sốt bằng thuốc khi con sốt 38 độ – 38,5 độ
Mình khám cho con thì thấy con viêm mũi họng cấp và sốt virus.
Con có tầm vóc tốt so với trẻ 3,5 tuổi và có trí tuệ tốt so với tuổi.
Và đây là câu trả lời của mình
Em ơi, trước nhất chị k có đứa con nào như em, nên câu trả lời của chị có thể thiếu tin cậy với em. Nhưng giả sử chị ở cương vị của em chị sẽ làm
Chị bới tung y văn thế giới để tìm các manh mối khoa học nói phát triển lâu dài của những đứa trẻ có co giật lành tính khi sốt, để tìm các hướng dẫn y khoa theo bằng chứng trong trường hợp cụ thể này-co giật khi sốt, và chị sẽ làm theo. Vì Chỉ có y học bằng chứng mới là thực hành cao nhất trong y khoa.
Và chị đã làm điều này 1 vài lần rồi, vì chị có hướng can thiệp y khoa khác với hầu hết các đồng nghiệp khác của chị, vì vậy bản thân chị k thể dựa vào niềm tin mà phải dựa vào khoa học y học. Và chị đã trả lời em nhiều lần trước bằng chứng y khoa cho co giật khi sốt nhiều lần rồi.
Thứ 2 chị có thể kể cho em nghe 2 quyết định lớn ghi dấu ấn trong cuộc đời làm mẹ của chị và đồng thời là bs chuyên khoa sâu trong lĩnh vực đó
– 1 là chị đã để con rơi từ độ cao 1 mét xuống đất khi 6 tháng, con nôn liên tục và rung giật nhãn cầu. Chị đã phải đưa ra quyết định quan trọng là giữ yên ổn định và theo dõi bé hay đưa con vào viện ngay. Dù chị thuộc lòng diễn biến, biết đc các hậu quả có thể xảy ra và xử trí như thế nào nhưng chị rất sợ, chị run lẩy bẩy toàn thân. Nhưng chị vẫn phải gạt mọi cảm xúc, dùng cái đầu lạnh để đưa ra quyết định theo dõi con tại nhà. Và làm một quyết định vô cùng khó khăn đối với chị. K có ai đủ biết nguy cơ, k có ai ở đó động viên chị, và chị cũng k dám nói bất cứ điều gì cho người thân của chị. Vì người thân k hiểu sẽ càng lo hơn, sẽ làm chị cuống lên mà mất sáng suốt.
2 là con bé có chân cong rất nhiều do tử cung mẹ hẹp. Đến tuổi con học đứng và học đi, con có chân vòng kiềng và toe-in tệ hại, mỗi lần con đi đều kỳ cục và nhất là khi con chạy, 2 bàn chân xoắn xít vào nhau. Là chuyên gia Phục hồi chức năng chị phải đưa ra quyết định có nên nắn chỉnh cho con hay tăng cường vận động và theo dõi con liên tục.
Và giờ bé lớn, chị đã có thành quả của mình.
Gần đây độc tính của virus rất mạnh, cho nên chị sẽ bảo vệ cơ chế chống bệnh tự nhiên của cơ thể và theo dõi con, thay vì cắt sốt cho con vì nỗi sợ kia.
Đó là toàn bộ câu trả lời của chị, ôm và thương em.